Có ai hiểu biển từ đâu tới
Mà mênh mông sâu thẳm đến ngày nào
Có ai hiểu trùng khơi rát gió
Vẫn tha thiết long tiếng gọi Bờ Ơi
Ánh nắng mai chói lòa sắc nhớ
Rạng hoàng hôn nhuốm đỏ mong chờ
Biển thẫm đen bởi màu xa xót
Thương bờ ơi hối hả vết xe lăn
Biển không gió lặng im trằn trọc
Bờ phút ngày lắm bụi lẫn mồ hôi
Sóng vô tình vỗ mãi không thôi
Dù che chắn sóng vẫn về nơi ấy
Tim chợt nhói siết vòng dấu hỏi
Bao hao mòn xói lở bờ ơi?
Một ước ao cuồn cuộn
Biển dù nhiều gió cuốn
Dẫu hứng chịu phong ba
Để bờ bến phương xa
Bình yên trong chiều tím
1997